Bần đạo thấy trong khoa phong thuỷ mỗi người một lý. Mỗi người đều mang một trường phái mình học ra coi nó là độc tôn rồi chê bai phái khác là bàng môn ngoại đạo. Điều này vô cùng tai hại cho hậu học, họ chẳng biết phải theo ai học ai, vô hình đã làm cho môn phong thuỷ càng trở nên huyền bí hoặc làm cho nhiều người thấy nghi hoặc không đủ tin tưởng vào môn này. Thật là buồn lắm lắm !
Bần đạo xin dùng chút kiến thức ít ỏi của mình, cung cấp một trong hàng nghìn cách tiếp cận môn phong thuỷ qua sách vở, ngõ hầu có thể giúp các bạn yêu thích môn này đi sâu nghiên cứu
I- Cơ sở lý luận :
Từ hàng nghìn năm nay triết học phương đông, triết học cổ đại, triết học phương tây và cả triết học của chủ nghĩa cộng sản ... cũng đều khẳng định rằng vạn vật đều hình thành và phát triển do sự tồn tại của hai mặt "đối lập" hay nói khác đi là "âm và dương". Tuy vậy duy chỉ có triết học phương đông hiểu rõ vật là gì , coi nó như một "vũ trụ" vận hành theo qui luật của tự nhiên và qui nó về một hệ cơ sở là "Ngũ Hành"
Bài viết của tôi về "cơ sở lý luận" để viết đầy đủ sẽ rất dài không những thế bản thân tôi thấy không cần thiết vì rất nhiều khái niệm cơ bản các bạn có thể tham khảo trong tác phẩm " Ứng dụng trường khí trong đời sống và kiến trúc" cũng như các bài viết của các vị khác về "khí công", "Thiền", "Bùa chú" ....trong mục khoa học huyền bí của diễn đàn này do vậy tôi sẽ chỉ đề cập các vấn đè mấu chốt. Với tinh thần như vậy tôi xin tiếp tục
Nói là hệ cơ sở vì nhìn chung trên trái đất này có thể qui vạn vật vể năm hành cũng giống như trong thương mại quốc tế người ta qui mọi đồng tiền của các nước về hệ cơ sở là đông đô la Mỹ vậy. Xét đến đối tượng nghiên cứu cũng như các vấn đề cần giải quyết của khoa hoc phương đông thì với hệ cơ sở nay là đủ.
Bản thân "vật" là một thực thể tồn tại khách quan,hoàn toàn không phụ thuộc vào việc con người có nhận biết được nó hay không vì "vật" tồn tại ở hai dạng "Hình và Khí". "Vật" cũng tồn tại ở hai dạng "hữu cơ và vô cơ" nên khí cũng tồn tại ở hai dạng "hữu cơ và vô cơ". Đây chính là vấn đề mấu chốt của phong thuỷ.
Từ xa xưa cũng như ngày nay các khí công sư, các bậc chân tu...có thể nhìn thấy khí (trường năng lượng), hơn nữa là với mọi màu sắc khác nhau. Xem khí của người để đoán mệnh, bệnh, Nhìn khí của hiện trường để phá án . Các bạn chớ có kinh ngạc vì đó là nguyên lý "Có hình tất có khí" và "đã có khí rồi thì có hình". các bậc cao nhân xưa đã nắm được đặc điểm khí có hình mà phát minh ra phép "Vọng Khí" dùng để lựa chọn một cách tốt nhất trường khí của môi trường, chọn nơi tốt nhất để ở hoặc táng người thân.
Bây giờ chúng ta hãy tưởng tượng trong cả vũ trụ này "khí" tồn tại ở khắp mọi nơi nó chính là "hạt" cơ bản cấu tạo nên vũ trụ. Bước tiếp theo ta xét đến trái đất "khí" tồn tại trong bầu khí quyển, Khí tới từ vũ trụ xa sôi. Bản thân khí cũng chỉ là "vật" do vậy nó bao gồm khí âm và khí dương mà ta có thể qui về hệ cơ sở "Thất sắc cửu khí" :
- - Khí nhất bạch tham lang
- - Khí nhị hắc cự môn
- - khí tam bích lộc tồn
- - khí tứ lục văn khúc
- - khí ngũ hoàng liêm trinh
- - khí lục bạch vũ khúc
- - khí thất xích phá quân
- - khí bát bạch tả phụ
- - khí cửu tử hữu bật
Theo qui luật "có hình tất có khí" khí mang tính âm sẽ bị hấp thụ bởi các dỉnh núi cao rồi "thẩm thấu" theo các mạch núi mà sau này ta gọi là "long"...
Cũng theo qui luật "có khí tất có hình" mà các long này sẽ dần biến đổi hình dạng cho phù hợp với "Khí" ở trong nó chính vì thế mà các cao nhân xưa mới đưa ra các khái niệm "ngũ tinh ,cửu tinh..." trong phong thuỷ khi xét về hình thế. Như vậy Khái niệm "khí" là mấu chốt của phong thuỷ xem ra là chưa đủ mà còn phải xét đến hình vì cả hình lẫn khí mới là hai mặt của một vấn đề (nhất âm nhất dương chi vị đạo)
Một vấn đề lớn nữa phải chú ý là tính chất của "khí". Khí bị nước hấp thụ hay nói khác đi "khí" gặp nước thì dừng. Như người viết đã đề cập một lần "Khí" là dương thì "hình" là âm. Bản thân hình gồm núi (long) và nước thì núi là âm mà nước là dương (phù hợp qui luật trong âm có dương trong dương có âm) do vậy phong thuỷ địa đạo luôn luôn phải nhớ câu "sơn thuỷ hữu tình"
Theo qui luật "cô âm bất sinh thuần dương bất phát" thì chỉ khi có đủ âm dương thì mới động dục mà sinh sản nên những nơi "sơn hoàn thuỷ bão" thì nhiều khả năng có địa "kết", nói nhiều khả năng vì vẫn chưa đủ điều kiện. Tại sao vậy? Vì như đã nói ở trên "khí" mang tính âm thẩm thấu qua "long" đi mãi cho đến nơi kết sẽ đột (âm) khởi kết huyệt và rất nhiều các ứng "tinh". Các ứng tinh này sẽ có vai trò "ăng ten" thu các khí mang tính dương trên không trung. Kết quả âm dương thiên địa giao hoà mà kết huỵêt. Các cao nhân xưa quả thật vô cùng thâm sâu khi đưa ra nhận định "chứng ứng" ứng với thiên tinh trên trời khiến cho nhiều hậu học không đủ cơ duyên chẳng biết đâu mà lần....
Tương tự như vậy "Khí" mang tính dương cũng thẩm thấu... và kết huyệt theo cơ chế tương tự song thể kết có khác nhau ở chỗ "Nhũ đột" và "oa kiềm"
"Dương giáng âm thăng" phu gặp phụ kết thúc một chu trình của sự vân động.
Xét việc trong vũ trụ này ngoài "Thiên Địa" còn phải xét đến "Nhân" vì Thiên địa nhân là hợp nhất. Như đã đề cập ở trên con người là "vật" là tiểu vũ trụ do vậy con người có hình có khí chỉ có khác là khí của con người có tính "hữu cơ", có nguồn gốc từ tế bào, axit amin, albumin,nhân tế bào và đặc biệt là có nguồn gốc từ axit deoxiribonucleic tức là mật mà di truyền ADN. Chính vì thế phong thuỷ không chỉ đề cập đến khí của một cá nhân mà còn nói đến khí của cả một dòng họ
Xương sống của "trường khí dòng họ" cũng chính là mật mã di truyền của dòng họ đó.
Đặc điểm của "trường khí hữu cơ" ngoài các đặc điểm có tính chất sóng,hạt,năng lượng và định hướng còn có hai đặc điểm rất rõ nét một là tính có thể khống chế, tức là chịu ý niệm khống chế. Đặc điểm này có thể nhìn thấy được trong các thí nghiêm đo đạc trường năng lượng nhân thể, Trạng thái tinh thần có thể ảnh hưởng đến độ mạnh yếu của của trường nhân thể. Hai là mức độ "thanh" hay "trọc" của "trường nhân khí" là phụ thuộc vào bản tính "thiện" hay "ác" của cá nhân người có trường khí đó và cũng từ dó có ảnh hưởng đến trường khí của dòng họ mà anh ta được sinh ra . Theo kinh nghiệm quan sát nhiều năm của người viết các vị chân tu đã từ bỏ được tham sân si thường trông rất phúc hậu, sắc khí tươi nhuận, rất dễ gần và đặc biệt trường khí của họ rất lớn có thể cải tạo được khí xấu của nơi mà họ sinh sống.
Bây giờ chúng ta sẽ xem xét đến cơ chế của sự kết phát.Theo người viết cơ chế của sự kết phát có hai giai đoạn :
Giai đoạn 1 : Người viết gọi giai đoạn này là giai đoạn hấp thụ trực tiếp, xẩy ra khi bản thân con người (trường nhân thể) hấp thụ được khí tốt của môi trường "huyệt".Trung tâm "huyệt" đóng vai trò như một "máy phát sóng truyền hình" và trường nhân thể đóng vai trò của "máy thu hình". Trường nhân thể nào có cùng tần số lập tức bắt được sóng năng lượng của trung tâm huyệt một cách trực tiếp, như vậy càng ở gần trung tâm huyệt sóng bắt được càng rõ nét và tương ứng mức độ kết phát càng lớn và càng dễ kết phát. Qua đây chúng ta có thể thấy rằng không phải ai cũng có thể nhận được năng lượng này thậm chí là ở ngay trung tâm phát sóng. Thêm nữa thường trung tâm phát sóng càng "tốt" năng lượng sóng càng "thanh" do vậy trường nhân thể phải "thanh" mới có thể nhận được sóng tốt, điều này giải thích câu "tiên tích đức hậu tầm long" cũng như qui luật nhân quả một cách rõ ràng
Giai đoạn 2 : người viết gọi là giai đoạn gián tiếp hấp thụ
Đối với người sống sau khi nhận được năng lượng sóng từ các trung tâm năng lượng truyền đến sau khi hấp thụ một phần bản thân sẽ trở thành một trạm phát chuyển tiếp để truyền năng lượng đến các trường nhân thể có quan hệ huyết thống khác trên cơ sở mật mã di truyền. Dĩ nhiên là các trường nhân thể càng "non trẻ" càng dễ dàng hấp thụ năng lượng
Đối với người đã chết Xương, tóc.... là những thứ tồn tại ở dạng hình trong một thời gian dài sẽ là các trung tâm tiếp nhận sóng và phát tiếp đến các trường nhân thể có quan hệ huyết thống cũng trên cơ sở mật mã di truyền.
Với cơ chế như vậy to có rút ra hai nhận xét quan trọng sau :
1- Không nhất thiết phải đặt nhà,sống, táng ... tại trung tâm huyệt mới có sự kết phát ( tất nhiên thực tế lại có khác không tiện giải thích). Tuy vậy nếu đặt đúng huyệt sự kết phát sẽ dễ dàng và lớn hơn rất nhiều.Thêm nữa sự tiếp nhận sóng có giới hạn về không gian
2- Không phải ai, dòng họ nào cũng đều kết phát thậm chí đăt...tại huyệt mà chỉ có sự ứng hợp mới đẫn đến kết phát cụ thể là huyệt tốt sẽ tìm nhừng trường nhân thể tốt của một dòng họ mà cho năng lượng.
Khoa học hiện đại ngày nay khi nghiên cưú các vấn đề thực tiễn thường dùng phương pháp mô hình hoá, đơn giản hoá sau đó phát triển dần cho gần với mô hình thực tế rồi đem ra áp dụng. Các bài viết về phong thuỷ cũng vậy, người viết thực ra từ đầu đến giờ đã đưa ra một mô hình đơn giản để dễ dàng cho việc nghên cứu còn trong thực tế mô hình phong thuỷ còn phức tạp hơn gấp bội phần.
Sự phức tạp của nó thể hiện ở các điểm sau :
Một là "trường nhân thể" không đơn thuần chỉ là một trung tâm thu và phát năng lựơng sóng mà nó là một "trường hữu cơ" với đầy đủ các tính chất phức tạp của nó mà người viết không dám và cũng không đủ hiểu biết để có thể trình bày ở trên diễn đàn này. Hy vọng rằng một ngày nào đó, một ai đó có đủ "cơ duyên" dể làm việc này
Hai là sự vận động của vũ trụ là không ngừng "không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông" do vậy các "trung tâm năng lượng" là biến đổi không ngừng lúc mạnh, lúc yếu, lúc cát, lúc hung.... do vậy phong thuỷ mới có khái niệm "vận" và "Mở huyệt, đóng huyệt"
Ba là sự kết hợp của hai "trung tâm năng lượng huyệt và trường nhân thể" là một cơ chế phức tạp không đơn thuần như đã mô tả ở trên
Bốn là có tồn tại một cơ chế điều khiển của các trung tâm năng lượng
Năm là các trung tâm năng lượng có trung tâm "sống" và các trung tâm "chết"
Một câu hỏi được đặt ra là với mô hình trên, cách tiếp cận của phong thuỷ có khoa học không?Xin thưa là hoàn toàn khoa học vì nó có cơ sở là qui luật, thực nghiệm và chứng nghiệm. Trước khi phân tích tiếp tính khoa học của nó người viết xin nhắc lại một "tiên đề" vô cùng cũ kỹ đó là hà đồ và lạc thư với hai cơ số thông suốt cả quá trình nghiên cứu của học thuật phương đông là cơ số 2 và 3. Ngày nay hầu như ai cũng biết có hai khái niệm là qui luật phổ biến và qui luật xã hội trong đó qui luật phổ biến bao trùm qui luật xã hội, nó tồn tại và vận động khách quan chi phối vạn vật trong vũ trụ không có giới hạn này. Khi xuất hiện con người thì hình thành các qui luật xã hội, nó chi phối con người trong khuôn khổ củ vũ trụ quan (Qui luật phổ biến). Quay lại với hà đồ và lạc thư, Hà đồ lấy cơ số 2 là cơ sở đại diện cho âm và dương (nhị nguyên)chi phối mọi hoạt động của vũ trụ. Lạc thư lấy cơ số 3 là cơ sở đại diện cho thiên ,địa, nhân (tam tài) chi phối mọi hoạt động của con người trong vũ trụ vì thế người xưa cho rằng Hà đồ ứng vói thiên tiên là thể (là viên gạch), lạc thư ứng với hậu thiên là dụng ( là nhà, là trường học..) do vậy cơ số 3 được dùng là cơ sở cho mọi ngiên cứu về phong thuỷ nói riêng và các môn học phương đông nói chung (VD :cửu cung hay can vi thiên, chi vi địa, âm vi nhân ..). Nói như vậy không có nghĩa chúng ta loại bỏ cơ số 2 mà trong quá trình nghiên cứu chúng vẫn không thể tách dời nhau.
Với hai tiên đề có tính phổ quát trên người xưa cho rằng xem và nghiên cứu phong thuỷ phải trên cơ sở : HÌNH LÝ KHÍ SỐ MỆNH
Người viết sẽ lần lượt đi qua các cấu phần của HÌNH- LÝ KHÍ-SỐ-MỆNH
HÌNH : Phái hình thế ra đời từ rất lâu tại Trung Quốc mà người đại diện là Dương Quân Tùng với luận thuyết nổi tiếng "âm dương thư hùng". Người viết xin trích một đoạn trong sách của ông " Thư (giống cái ) là âm, Hùng ( giống đực ) là dương có hai khí . Nói về thư hùng cũng giống như vợ chồng vậy, vợ chồng giao hợp thì sinh ra con cái. Thư hung giao hợp thì sinh ra vạn vật, đó là đại cơ – cơ hội lớn hoá sinh của trời đất. vì vậy trước tiên phải xem thư hung của long gia". Qua đây ta có thể rút ra cơ sở của phái hình thế chính là "dương hoá khí âm tạo hình","nhìn hình đoán khí". Hình và khí như bóng với hình như vợ với chồng quấn quít bên nhau không rời đan xen chia xẻ động dục mà sinh con đẻ cái.
Phái hình thế đã xây dựng được một khối lượng lớn các luận thuyết tương đối hệ thống đồng thời đưa các quan niệm "tôn tộc ", "thiên phụ, địa mẫu" và hình tượng người phụ nữ. Họ coi quả đất là mẹ của muôn vật và hình tượng hoá khu vưc kết huyệt bằng hình tượng của người phụ nữ ( huyệt ví như nơi sinh sản của phụ nữ): " Núi non vạn dặm, nơi nào cũng có tổ tông, nếu gặp cha mẹ dực dục,thai tức sau đó hình thành. Nhận hình lấy huyệt, biết rõ nơi cha sinh thành, nơi mẹ dưỡng dục.Thiên môn tất phải mở ra sơn thuỷ sẽ đến. Địa hộ tất phải đóng lại sơn thuỷ sẽ về.Thiên môn là nơi nước đến, địa hộ là nơi nước đi. Huyệt ở nơi đó, không ở nơi khác. Trong chỗ nhô lên vẫn có hang hốc, ở nơi cao có thấp,trong hang hốc vẫn có chỗ nhô cao, trong chỗ thấp vẫn có chỗ cao…" " Đạo lý của thiên hạ, âm dương ngũ hành không thoát ra ngoài một cái vòng. Vòng này là huyệt của sinh tử. Giữa trời đất có vòng nhỏ, vòng lớn, hiểu được vòng này đâu đâu cũng là vòng. Trời đất xoay chuyển, ai hiểu được trăm ngàn điều lý thú trong vòng này là tiên giữa trần gian….. Vòng này là vòng thiên vòng địa, tròn cùng không tròn, vuông cũng không vuông, dẹt cũng không dẹt, dài cũng không dài, ngắn cũng không ngắn, rộng cũng không rộng, nhọn cũng không nhọn, trọc cũng không trọc, trong ý thức con người như có như không đó là vòng tự nhiên. Âm dương đứng ở trong đó, ngũ hành sinh ra ở trong đó. Trong vòng hơi lõm xuống như nước mà không phải nước. Ngoài vòng hơi nhô nên như cát mà không phải cát.."
Để có thể nghiên cứu sâu và chi tiết phái hình thế đưa vô vàn khái niệm như Long, thuỷ, huyệt, án, sa, thanh long , bạch hổ, huyền vũ, chu tước, thai tức, thiềm ,cầu , hà tu , hợp khâm, , ỷ chi, sứ huyệt tất , thiên tâm thập tự…. Từ đó lại phân loại nhiều loại long , thuỷ…. Ôi! Vô cùng công phu và phức tạp nhưng nguyên lý xét cho cùng không ngoài đưa chúng về hai hệ cơ sở âm dương ngũ hành và hệ cửu tinh như đã đề cập để dễ bề nghiên cứu. Tuy vậy cũng không quên nhắc nhở hậu học rằng thực tế thì vô cùng phức tạp hình thù là muôn hình vạn trạng (Vì không phải là khí thuần nhất), nên khi nghiên cứu khảo sát thần lực phải tinh tường chớ có nhầm lẫn. Người viết và các đồng đạo khác đã bỏ ra rất nhiều công sức để đi tìm cũng như xem lại các cuộc đất trứ danh phải thừa nhận rằng thực tế khác xa với sách vở nó đòi hỏi một sự nhậy bén trong tâm trí một thần lực tinh tường và quan trọng là chữ " Ngộ" của đạo. Có lẽ vì vậy mà học địa lý bị ngừơi ta cho là khó chăng? Nhưng có đủ "căn, duyên và nghiệp" thì chắc chắn sẽ thành công.
Xét cho cùng mục đích của phái hình thế là tìm ra ngũ quyết địa lý bao gồm Long , huyệt, sa, thuỷ, hướng tức là nghiên cứu địa khí của khu vực cần phải khảo sát hay nói rộng ra là đi tìm trung tâm "phát sóng"
LÝ KHÍ : Trái với phái hình thế nhấn mạnh "Khí hành tuỳ theo thế đất", phái lý khí cho rằng vạn vật, thiên địa đều do khí sinh ra " tất cả mọi vật đều là khí", "núi sông thuỷ thổ đều có chứa khí là đại trạch của tạo hoá vì vậy khí lưu hành đầy trong vũ trụ. Thiên địa vạn vật đều là một thể". Vạn vật của thiên địa đều là một thể do vậy giữa chúng phải có một điểm chung, đó chính là "lý". "Lý" tồn tại hiện thực nhưng lại vô hình, sự kết hợp của "lý" và "hình" chính là tượng của khí. "Lý" sinh ra từ khí, "lý" của vạn vật trong tự nhiên có quan hệ mật thiết với loài người đó chính là qui luật của thời gian và không gian, qui luật của vũ trụ về phương vị của thời gian và không gian. Dựa trên cái "lý" đó phái lý khí đã xây dựng một khối lượng đồ sộ các hệ thống lý thuyết trên cơ sở của ngũ hành sinh khắc, âm dương bát quái, cửu tinh, bát môn, thập nhị bát tú, thập nhị tứ sơn, 72 long xuyên sơn, 60 long thấu địa, 24 huyệt châu bảo….với hai trọng điểm lý luận
- Lấy phương vị là chính tức khí ở phương vị khác nhau thì tốt xấu khác nhau
- Lấy thời gian làm chủ tức cùng một phương vị thì tại các thời điểm khác nhau thì tốt xấu khác nhau
Xét cho cùng mục đích của phái lý khí là tìm ra hướng và thời gian tức là nghiên cứu thiên khí của cả một vùng hay nói rộng ra là nghiên cứu làm sao có thể nhận sóng tốt nhất ngòai trung tâm phát sóng
Xét về tổng thể hai phái "hình thế" và "lý khí" là không thể tách rời, mặc dù cả hai phái đều xây dựng trên cơ sở lý luận riêng của mình. Phái lý khí so với phái hình thế có cơ sở lý luận tương đối hoàn chỉnh hơn. Phái hình thế từ rất sớm đã lựa chọn địa hình, địa thế và điều kiện môi trường làm điểm xuất phát xây dựng nên hệ thống học thuyết của mình. Phái lý khí xuất phát từ quan hệ của khí, số, lý mong muốn tìm được qui luật và mối liên hệ nào đó giữa con người và "thiên lý" nhằm đạt được sự thông đạt của khí, lý giữa con người và môi trường, từ đó tìm ra môi trường lý tưởng có lợi cho nhân sinh. Nhìn trên tổng thể có thể nói sự truy tìm chiều sâu lý luận của phái lý khí cao hơn phái hình thế. Tuy vậy ranh gới giữa chúng là không rõ ràng, hai phái đều có những điểm chung về thực chất đó chính là "khí", "sinh khí" và người xưa cũng đã dần dần nhận rõ điều này xin trích một đoạn sách cổ : "Người không biết về loan đầu không thể nói đến lý khí. Người không biết về lý khí không thể nói đến loan đầu. Người tinh thông loan đầu cuối cùng sẽ tự hợp với lý khí. Người tinh thông lý khí cuối cùng sẽ tự hợp với loan đầu. Loan đầu không chỉ có long, huyệt, sa, thuỷ đó mới chỉ là nội dung sơ lược. Cần phải tìm hiểu rõ về địa thế cao thấp , nguồn nước tụ tán, hướng thế của sa pháp, long khí dầy mỏng, thời khắc hưng vượng …". Điều này càng nói rõ lên rằng hình thế và lý khí là một tổng thể, là hai mắt xích không thể tách rời. Câu chuyện này cũng giống câu truyện dài và ly kỳ của khoa học phương tây đưa dến kết luận : " Ánh sáng vừa có tính chất sóng vừa có tính chất hạt" tức vừa là hình (hạt) vừa là khí (sóng)
SỐ : Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi (hệ cơ số 2 âm và dương), lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái có thể biểu diễn mọi sự kiện, sự vật từ nhỏ vô cùng đến lớn vô cùng. Phong thuỷ là một môn khoa học nghiên cứu về phạm trù "khí và hình" nên đương nhiên không vượt qua sự chi phối của qui luật phổ biến với hệ cơ số 2 do vậy việc áp dụng kinh dịch vào phong thuỷ đã được người xưa chú ý và theo người viết đây chính là phương pháp nhiên cứu phong thuỷ đỉnh cao mà ít người biết tới. Điểm lại sách cổ của phái hình thế ta bắt gặp nhiều đến quái, tượng trong việc luận đoán cát hung cho một cuộc đất. Tuy vậy về mặt lý luận vẫn còn sơ sài so với phái lý khí đã hình thành một hệ thống lý luận áp dụng kinh dịch đến độ tinh vi thể hiên ở ba điểm sau :
Một là : Về mặt phương hướng người xưa đã tiến hành đưa quẻ vào từng phương vị của lục thập thấu địa long, thất thập nhị xuyên sơn hổ và địa nguyên qui tàng quái phân kim sau đó tiến hành đưa quẻ vào đến từng long khí rồi dựa trên hai nguyên tắc "Có động mới có dụng" và "cùng tất biến" để diễn quái kết hợp với mệnh chủ biến theo không gian, thời gian cùng hoạ phúc của họ mà luận cát hung…
Hai là : Về mặt thời gian trên cơ sở của huyền không phi tinh kết hợp với huyền không đại quái đã mang lại đỉnh cao cho huyền không học – Môn môn phong thuỷ bí truyền mới được phổ biến ra dân gian từ đời Thanh
Ba là : Việc ứng dụng của Mai hoa dịch số, Bốc phệ, quẻ Khổng Minh … vào phong thuỷ tạo thêm một cơ sở kiểm chứng cũng phát triển mới đưa phong thuỷ nên một tầm cao mới nhất là trong cuộc sống hiện đại ngày nay
MỆNH (Người viết tự thấy cần đưa vào) : Con người là chủ nhân của quả đất, là tinh hoa của vũ trụ, là linh trưởng của van vật. Tất cả những gì mà con người nghiên cứu là nhằm mục đích phục vụ cho chính họ. Vì vậy không nằm ngoài - con người cũng là một đối tượng nghiên cứu chính của phong thuỷ.
Con người từng giờ từng phút đều chịu ảnh hưởng tốt xấu của các nguyên tố, tín hiệu và năng lượng của thiên nhiên bao la là quả đất và vũ trụ. Thêm nữa con người còn chịu ảnh hưởng của các tín hiệu,năng lượng… của các thành viên trong gia đình, dòng họ,banh bè, cộng đồng… nên việc nghiên cứu qui luật ảnh hưởng của những năng lượng, tín hiệu ấy đối với sinh mệnh con người từ đó tìm ra phương pháp cầu lợi bỏ hại, tìm cát bỏ hung là điều tối cần thiết
Theo người viết con người là một sinh mệnh hữu cơ cao cấp nhất do nhiều nguyên tố hoá học cấu thành, bản thân cơ thể con người cùng sinh ra các tín hiệu và năng lượng hữu cơ. Những tín hiệu và năng lượng này phải hiệp đồng, đồng bộ với tín hiệu, năng lượng của thiên nhiên, môi trường mới có thể đạt tới hiệu ứng cùng rung động, con người mới càng phát triển. Nhìn lại phong thuỷ cổ ta thấy người xưa cũng đã tiến hành nghiên cứu mệnh trong phong thuỷ (cung phi, yếu tố phúc đức, tâm linh…) tuy vậy có thể nói là sơ sài hoặc không viết ra hết. Tuy vậy các bạn vẫn có thể tìm ra hướng đi cho mình trong quá trình nghiên cứu phong thuỷ tín hiệu sinh mệnh con người ( mà sau này có thể mở rộng ra cho dòng họ, dân tộc..) trên cơ của đông y học ( Linh qui bát pháp, thời châm học, ngũ vận lục khí..), Cảm xạ học (Cơ chế của rung động), Mệnh học ( Tửvi, Tử bình, Tướng học..), Khí công học, Đạo lão, Phật học…
Trên đây đã cung cấp cho các bạn một cái nhìn mới về phong thuỷ trên cơ sở các qui luật và nguyên tắc cụ thể, đồng thời cũng đã giới thiệu khái quát với các vị phương pháp tiếp cận nghiên cứu và thực hành của phong thuỷ cổ xưa như một minh chứng cho tính "khoa học" của nó nhưng do thời gian có hạn người viết không thể tiếp tục đi sâu thêm. Trước khi kết thúc phần cơ sở lý luận tôi xin đưa ra một luận điểm tổng quát hơn khi nghiên cứu phong thuỷ trong thế giới hiện đại và theo người viết đây cũng là hướng đi mà phong thuỷ học cần hướng tới đó là nghiên cứu phù hiệu học với hai chủ đề chính :
1- Phù hiệu học vô cơ : Một cuộc đất đẹp long tới phải trường viễn có tống có nghinh, long phải biến từ già sang trẻ ngũ hành luân phiên mới có sinh khí, thuỷ phải uốn lượn đi theo hữu tình chồng vợ.Khi kết huyệt phải đúng cách thanh long như đùa dỡn, bạch hổ như phục quì, huyền vũ cao dầy như cúi đàu còn chu tuớc như đang nhẩy múa.... vậy thực chất là gì?. Cả cuộc đất là một "Phù" vô cơ khổng lồ tích khí của vũ trụ hàng nghìn, triệu năm. "Phù hiệu học vô cơ" chuyên nghiên cứu qui luật tích tụ năng lượng tốt xấu (khí) của hình sông thế núi,kiến trúc nhà cửa đường xá... về mặt thời gian và không gian nói khác đi là phong thuỷ cơ bản
2.Phù hiệu học hữu cơ : Chúng ta thường nghe trận đồ chấn yểm,phù chú, bùa ngải, âm binh phù thuỷ ... tất cả đều liên quan tới trường khí hữu cơ mà đặc tính của chúng có tính điều khiển theo ý niệm và tính tồn trữ. "Phù hiệu học hữu cơ" chuyên nghiên cứu quiluật điều khiển,sinh tồn...của trường năng lượng hữu cơ về mặt thời gian và không gian
Chỉ khi chúng ta nắm được hai khía cạnh trong cùng một vấn đè đã nêu thì phong thuỷ mới có thể phát triển nên tầm cao của khoa học.
Một là "trường nhân thể" không đơn thuần chỉ là một trung tâm thu và phát năng lựơng sóng mà nó là một "trường hữu cơ" với đầy đủ các tính chất phức tạp của nó mà người viết không dám và cũng không đủ hiểu biết để có thể trình bày ở trên diễn đàn này. Hy vọng rằng một ngày nào đó, một ai đó có đủ "cơ duyên" dể làm việc này
Hai là sự vận động của vũ trụ là không ngừng "không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông" do vậy các "trung tâm năng lượng" là biến đổi không ngừng lúc mạnh, lúc yếu, lúc cát, lúc hung.... do vậy phong thuỷ mới có khái niệm "vận" và "Mở huyệt, đóng huyệt"
Ba là sự kết hợp của hai "trung tâm năng lượng huyệt và trường nhân thể" là một cơ chế phức tạp không đơn thuần như đã mô tả ở trên
Bốn là có tồn tại một cơ chế điều khiển của các trung tâm năng lượng
Năm là các trung tâm năng lượng có trung tâm "sống" và các trung tâm "chết"
Một câu hỏi được đặt ra là với mô hình trên, cách tiếp cận của phong thuỷ có khoa học không?Xin thưa là hoàn toàn khoa học vì nó có cơ sở là qui luật, thực nghiệm và chứng nghiệm. Trước khi phân tích tiếp tính khoa học của nó người viết xin nhắc lại một "tiên đề" vô cùng cũ kỹ đó là hà đồ và lạc thư với hai cơ số thông suốt cả quá trình nghiên cứu của học thuật phương đông là cơ số 2 và 3. Ngày nay hầu như ai cũng biết có hai khái niệm là qui luật phổ biến và qui luật xã hội trong đó qui luật phổ biến bao trùm qui luật xã hội, nó tồn tại và vận động khách quan chi phối vạn vật trong vũ trụ không có giới hạn này. Khi xuất hiện con người thì hình thành các qui luật xã hội, nó chi phối con người trong khuôn khổ củ vũ trụ quan (Qui luật phổ biến). Quay lại với hà đồ và lạc thư, Hà đồ lấy cơ số 2 là cơ sở đại diện cho âm và dương (nhị nguyên)chi phối mọi hoạt động của vũ trụ. Lạc thư lấy cơ số 3 là cơ sở đại diện cho thiên ,địa, nhân (tam tài) chi phối mọi hoạt động của con người trong vũ trụ vì thế người xưa cho rằng Hà đồ ứng vói thiên tiên là thể (là viên gạch), lạc thư ứng với hậu thiên là dụng ( là nhà, là trường học..) do vậy cơ số 3 được dùng là cơ sở cho mọi ngiên cứu về phong thuỷ nói riêng và các môn học phương đông nói chung (VD :cửu cung hay can vi thiên, chi vi địa, âm vi nhân ..). Nói như vậy không có nghĩa chúng ta loại bỏ cơ số 2 mà trong quá trình nghiên cứu chúng vẫn không thể tách dời nhau.
Với hai tiên đề có tính phổ quát trên người xưa cho rằng xem và nghiên cứu phong thuỷ phải trên cơ sở : HÌNH LÝ KHÍ SỐ MỆNH
Người viết sẽ lần lượt đi qua các cấu phần của HÌNH- LÝ KHÍ-SỐ-MỆNH
HÌNH : Phái hình thế ra đời từ rất lâu tại Trung Quốc mà người đại diện là Dương Quân Tùng với luận thuyết nổi tiếng "âm dương thư hùng". Người viết xin trích một đoạn trong sách của ông " Thư (giống cái ) là âm, Hùng ( giống đực ) là dương có hai khí . Nói về thư hùng cũng giống như vợ chồng vậy, vợ chồng giao hợp thì sinh ra con cái. Thư hung giao hợp thì sinh ra vạn vật, đó là đại cơ – cơ hội lớn hoá sinh của trời đất. vì vậy trước tiên phải xem thư hung của long gia". Qua đây ta có thể rút ra cơ sở của phái hình thế chính là "dương hoá khí âm tạo hình","nhìn hình đoán khí". Hình và khí như bóng với hình như vợ với chồng quấn quít bên nhau không rời đan xen chia xẻ động dục mà sinh con đẻ cái.
Phái hình thế đã xây dựng được một khối lượng lớn các luận thuyết tương đối hệ thống đồng thời đưa các quan niệm "tôn tộc ", "thiên phụ, địa mẫu" và hình tượng người phụ nữ. Họ coi quả đất là mẹ của muôn vật và hình tượng hoá khu vưc kết huyệt bằng hình tượng của người phụ nữ ( huyệt ví như nơi sinh sản của phụ nữ): " Núi non vạn dặm, nơi nào cũng có tổ tông, nếu gặp cha mẹ dực dục,thai tức sau đó hình thành. Nhận hình lấy huyệt, biết rõ nơi cha sinh thành, nơi mẹ dưỡng dục.Thiên môn tất phải mở ra sơn thuỷ sẽ đến. Địa hộ tất phải đóng lại sơn thuỷ sẽ về.Thiên môn là nơi nước đến, địa hộ là nơi nước đi. Huyệt ở nơi đó, không ở nơi khác. Trong chỗ nhô lên vẫn có hang hốc, ở nơi cao có thấp,trong hang hốc vẫn có chỗ nhô cao, trong chỗ thấp vẫn có chỗ cao…" " Đạo lý của thiên hạ, âm dương ngũ hành không thoát ra ngoài một cái vòng. Vòng này là huyệt của sinh tử. Giữa trời đất có vòng nhỏ, vòng lớn, hiểu được vòng này đâu đâu cũng là vòng. Trời đất xoay chuyển, ai hiểu được trăm ngàn điều lý thú trong vòng này là tiên giữa trần gian….. Vòng này là vòng thiên vòng địa, tròn cùng không tròn, vuông cũng không vuông, dẹt cũng không dẹt, dài cũng không dài, ngắn cũng không ngắn, rộng cũng không rộng, nhọn cũng không nhọn, trọc cũng không trọc, trong ý thức con người như có như không đó là vòng tự nhiên. Âm dương đứng ở trong đó, ngũ hành sinh ra ở trong đó. Trong vòng hơi lõm xuống như nước mà không phải nước. Ngoài vòng hơi nhô nên như cát mà không phải cát.."
Để có thể nghiên cứu sâu và chi tiết phái hình thế đưa vô vàn khái niệm như Long, thuỷ, huyệt, án, sa, thanh long , bạch hổ, huyền vũ, chu tước, thai tức, thiềm ,cầu , hà tu , hợp khâm, , ỷ chi, sứ huyệt tất , thiên tâm thập tự…. Từ đó lại phân loại nhiều loại long , thuỷ…. Ôi! Vô cùng công phu và phức tạp nhưng nguyên lý xét cho cùng không ngoài đưa chúng về hai hệ cơ sở âm dương ngũ hành và hệ cửu tinh như đã đề cập để dễ bề nghiên cứu. Tuy vậy cũng không quên nhắc nhở hậu học rằng thực tế thì vô cùng phức tạp hình thù là muôn hình vạn trạng (Vì không phải là khí thuần nhất), nên khi nghiên cứu khảo sát thần lực phải tinh tường chớ có nhầm lẫn. Người viết và các đồng đạo khác đã bỏ ra rất nhiều công sức để đi tìm cũng như xem lại các cuộc đất trứ danh phải thừa nhận rằng thực tế khác xa với sách vở nó đòi hỏi một sự nhậy bén trong tâm trí một thần lực tinh tường và quan trọng là chữ " Ngộ" của đạo. Có lẽ vì vậy mà học địa lý bị ngừơi ta cho là khó chăng? Nhưng có đủ "căn, duyên và nghiệp" thì chắc chắn sẽ thành công.
Xét cho cùng mục đích của phái hình thế là tìm ra ngũ quyết địa lý bao gồm Long , huyệt, sa, thuỷ, hướng tức là nghiên cứu địa khí của khu vực cần phải khảo sát hay nói rộng ra là đi tìm trung tâm "phát sóng"
LÝ KHÍ : Trái với phái hình thế nhấn mạnh "Khí hành tuỳ theo thế đất", phái lý khí cho rằng vạn vật, thiên địa đều do khí sinh ra " tất cả mọi vật đều là khí", "núi sông thuỷ thổ đều có chứa khí là đại trạch của tạo hoá vì vậy khí lưu hành đầy trong vũ trụ. Thiên địa vạn vật đều là một thể". Vạn vật của thiên địa đều là một thể do vậy giữa chúng phải có một điểm chung, đó chính là "lý". "Lý" tồn tại hiện thực nhưng lại vô hình, sự kết hợp của "lý" và "hình" chính là tượng của khí. "Lý" sinh ra từ khí, "lý" của vạn vật trong tự nhiên có quan hệ mật thiết với loài người đó chính là qui luật của thời gian và không gian, qui luật của vũ trụ về phương vị của thời gian và không gian. Dựa trên cái "lý" đó phái lý khí đã xây dựng một khối lượng đồ sộ các hệ thống lý thuyết trên cơ sở của ngũ hành sinh khắc, âm dương bát quái, cửu tinh, bát môn, thập nhị bát tú, thập nhị tứ sơn, 72 long xuyên sơn, 60 long thấu địa, 24 huyệt châu bảo….với hai trọng điểm lý luận
- Lấy phương vị là chính tức khí ở phương vị khác nhau thì tốt xấu khác nhau
- Lấy thời gian làm chủ tức cùng một phương vị thì tại các thời điểm khác nhau thì tốt xấu khác nhau
Xét cho cùng mục đích của phái lý khí là tìm ra hướng và thời gian tức là nghiên cứu thiên khí của cả một vùng hay nói rộng ra là nghiên cứu làm sao có thể nhận sóng tốt nhất ngòai trung tâm phát sóng
Xét về tổng thể hai phái "hình thế" và "lý khí" là không thể tách rời, mặc dù cả hai phái đều xây dựng trên cơ sở lý luận riêng của mình. Phái lý khí so với phái hình thế có cơ sở lý luận tương đối hoàn chỉnh hơn. Phái hình thế từ rất sớm đã lựa chọn địa hình, địa thế và điều kiện môi trường làm điểm xuất phát xây dựng nên hệ thống học thuyết của mình. Phái lý khí xuất phát từ quan hệ của khí, số, lý mong muốn tìm được qui luật và mối liên hệ nào đó giữa con người và "thiên lý" nhằm đạt được sự thông đạt của khí, lý giữa con người và môi trường, từ đó tìm ra môi trường lý tưởng có lợi cho nhân sinh. Nhìn trên tổng thể có thể nói sự truy tìm chiều sâu lý luận của phái lý khí cao hơn phái hình thế. Tuy vậy ranh gới giữa chúng là không rõ ràng, hai phái đều có những điểm chung về thực chất đó chính là "khí", "sinh khí" và người xưa cũng đã dần dần nhận rõ điều này xin trích một đoạn sách cổ : "Người không biết về loan đầu không thể nói đến lý khí. Người không biết về lý khí không thể nói đến loan đầu. Người tinh thông loan đầu cuối cùng sẽ tự hợp với lý khí. Người tinh thông lý khí cuối cùng sẽ tự hợp với loan đầu. Loan đầu không chỉ có long, huyệt, sa, thuỷ đó mới chỉ là nội dung sơ lược. Cần phải tìm hiểu rõ về địa thế cao thấp , nguồn nước tụ tán, hướng thế của sa pháp, long khí dầy mỏng, thời khắc hưng vượng …". Điều này càng nói rõ lên rằng hình thế và lý khí là một tổng thể, là hai mắt xích không thể tách rời. Câu chuyện này cũng giống câu truyện dài và ly kỳ của khoa học phương tây đưa dến kết luận : " Ánh sáng vừa có tính chất sóng vừa có tính chất hạt" tức vừa là hình (hạt) vừa là khí (sóng)
SỐ : Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi (hệ cơ số 2 âm và dương), lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái có thể biểu diễn mọi sự kiện, sự vật từ nhỏ vô cùng đến lớn vô cùng. Phong thuỷ là một môn khoa học nghiên cứu về phạm trù "khí và hình" nên đương nhiên không vượt qua sự chi phối của qui luật phổ biến với hệ cơ số 2 do vậy việc áp dụng kinh dịch vào phong thuỷ đã được người xưa chú ý và theo người viết đây chính là phương pháp nhiên cứu phong thuỷ đỉnh cao mà ít người biết tới. Điểm lại sách cổ của phái hình thế ta bắt gặp nhiều đến quái, tượng trong việc luận đoán cát hung cho một cuộc đất. Tuy vậy về mặt lý luận vẫn còn sơ sài so với phái lý khí đã hình thành một hệ thống lý luận áp dụng kinh dịch đến độ tinh vi thể hiên ở ba điểm sau :
Một là : Về mặt phương hướng người xưa đã tiến hành đưa quẻ vào từng phương vị của lục thập thấu địa long, thất thập nhị xuyên sơn hổ và địa nguyên qui tàng quái phân kim sau đó tiến hành đưa quẻ vào đến từng long khí rồi dựa trên hai nguyên tắc "Có động mới có dụng" và "cùng tất biến" để diễn quái kết hợp với mệnh chủ biến theo không gian, thời gian cùng hoạ phúc của họ mà luận cát hung…
Hai là : Về mặt thời gian trên cơ sở của huyền không phi tinh kết hợp với huyền không đại quái đã mang lại đỉnh cao cho huyền không học – Môn môn phong thuỷ bí truyền mới được phổ biến ra dân gian từ đời Thanh
Ba là : Việc ứng dụng của Mai hoa dịch số, Bốc phệ, quẻ Khổng Minh … vào phong thuỷ tạo thêm một cơ sở kiểm chứng cũng phát triển mới đưa phong thuỷ nên một tầm cao mới nhất là trong cuộc sống hiện đại ngày nay
MỆNH (Người viết tự thấy cần đưa vào) : Con người là chủ nhân của quả đất, là tinh hoa của vũ trụ, là linh trưởng của van vật. Tất cả những gì mà con người nghiên cứu là nhằm mục đích phục vụ cho chính họ. Vì vậy không nằm ngoài - con người cũng là một đối tượng nghiên cứu chính của phong thuỷ.
Con người từng giờ từng phút đều chịu ảnh hưởng tốt xấu của các nguyên tố, tín hiệu và năng lượng của thiên nhiên bao la là quả đất và vũ trụ. Thêm nữa con người còn chịu ảnh hưởng của các tín hiệu,năng lượng… của các thành viên trong gia đình, dòng họ,banh bè, cộng đồng… nên việc nghiên cứu qui luật ảnh hưởng của những năng lượng, tín hiệu ấy đối với sinh mệnh con người từ đó tìm ra phương pháp cầu lợi bỏ hại, tìm cát bỏ hung là điều tối cần thiết
Theo người viết con người là một sinh mệnh hữu cơ cao cấp nhất do nhiều nguyên tố hoá học cấu thành, bản thân cơ thể con người cùng sinh ra các tín hiệu và năng lượng hữu cơ. Những tín hiệu và năng lượng này phải hiệp đồng, đồng bộ với tín hiệu, năng lượng của thiên nhiên, môi trường mới có thể đạt tới hiệu ứng cùng rung động, con người mới càng phát triển. Nhìn lại phong thuỷ cổ ta thấy người xưa cũng đã tiến hành nghiên cứu mệnh trong phong thuỷ (cung phi, yếu tố phúc đức, tâm linh…) tuy vậy có thể nói là sơ sài hoặc không viết ra hết. Tuy vậy các bạn vẫn có thể tìm ra hướng đi cho mình trong quá trình nghiên cứu phong thuỷ tín hiệu sinh mệnh con người ( mà sau này có thể mở rộng ra cho dòng họ, dân tộc..) trên cơ của đông y học ( Linh qui bát pháp, thời châm học, ngũ vận lục khí..), Cảm xạ học (Cơ chế của rung động), Mệnh học ( Tửvi, Tử bình, Tướng học..), Khí công học, Đạo lão, Phật học…
Trên đây đã cung cấp cho các bạn một cái nhìn mới về phong thuỷ trên cơ sở các qui luật và nguyên tắc cụ thể, đồng thời cũng đã giới thiệu khái quát với các vị phương pháp tiếp cận nghiên cứu và thực hành của phong thuỷ cổ xưa như một minh chứng cho tính "khoa học" của nó nhưng do thời gian có hạn người viết không thể tiếp tục đi sâu thêm. Trước khi kết thúc phần cơ sở lý luận tôi xin đưa ra một luận điểm tổng quát hơn khi nghiên cứu phong thuỷ trong thế giới hiện đại và theo người viết đây cũng là hướng đi mà phong thuỷ học cần hướng tới đó là nghiên cứu phù hiệu học với hai chủ đề chính :
1- Phù hiệu học vô cơ : Một cuộc đất đẹp long tới phải trường viễn có tống có nghinh, long phải biến từ già sang trẻ ngũ hành luân phiên mới có sinh khí, thuỷ phải uốn lượn đi theo hữu tình chồng vợ.Khi kết huyệt phải đúng cách thanh long như đùa dỡn, bạch hổ như phục quì, huyền vũ cao dầy như cúi đàu còn chu tuớc như đang nhẩy múa.... vậy thực chất là gì?. Cả cuộc đất là một "Phù" vô cơ khổng lồ tích khí của vũ trụ hàng nghìn, triệu năm. "Phù hiệu học vô cơ" chuyên nghiên cứu qui luật tích tụ năng lượng tốt xấu (khí) của hình sông thế núi,kiến trúc nhà cửa đường xá... về mặt thời gian và không gian nói khác đi là phong thuỷ cơ bản
2.Phù hiệu học hữu cơ : Chúng ta thường nghe trận đồ chấn yểm,phù chú, bùa ngải, âm binh phù thuỷ ... tất cả đều liên quan tới trường khí hữu cơ mà đặc tính của chúng có tính điều khiển theo ý niệm và tính tồn trữ. "Phù hiệu học hữu cơ" chuyên nghiên cứu quiluật điều khiển,sinh tồn...của trường năng lượng hữu cơ về mặt thời gian và không gian
Chỉ khi chúng ta nắm được hai khía cạnh trong cùng một vấn đè đã nêu thì phong thuỷ mới có thể phát triển nên tầm cao của khoa học.
Nguồn: www.vuiveclub.net

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét